Điều đọng lại trong tâm trí của Milan và các milanista sau 180 phút trắng tay trước Liverpool và Bayer Leverkusen là nỗi thất vọng.
Chỉ 1 bàn thắng được ghi, 4 bàn thua, không một trận thắng, không một điểm số, đứng thứ 32/36 đội bóng của vòng bảng Champions League và nếu giải đấu kết thúc ngay bây giờ, họ đã bị loại. Buồn thay, trong số 5 đội bóng Ý ở Champions League, Milan, đội bóng có thành tích tốt nhất ở sân khấu ấy với 7 chức vô địch, là đội duy nhất chưa có điểm.
Đương nhiên, có những lí do để tin rằng, trận thua Leverkusen không phải là một kết quả vứt đi dù không giành được một điểm nào. Milan đã phản ứng dữ dội sau khi bị Victor Boniface sút tung lưới ở đầu hiệp 2, đã đáng lẽ ra được hưởng một quả phạt đền sau khi Ruben Loftus-Cheek bị phạm lỗi, đã tung ra hơn 10 cú sút, đã vẫn có thể nói là ngẩng cao đầu rời Bay Arena và những gì thể hiện khác xa với thất bại cay đắng ở San Siro trước Liverpool. Nhưng 0 điểm vẫn là 0 điểm, và giờ đây, khi hành trình vòng bảng này còn 6 trận đấu nữa, trong đó có trận đấu ở Bernabeu với đương kim vô địch Real Madrid và một trận nữa trên sân Girona rất khó chơi, Milan nhận ra rằng, họ cần phải giành được ít nhất 9 điểm trên sân nhà trước những đối thủ dễ chơi hơn là Brugge (3 điểm), Sao Đỏ Belgrade (0 điểm) và Dinamo Zagreb (1 điểm) và trên sân Slovan Bratislava (0 điểm) để có suất vào vòng play-off.
Trên lí thuyết, với sức mạnh của mình, Milan có thể làm được điều này để có mặt trong nhóm các đội có thứ hạng từ 9 đến 16. Có suất trong đó là một lợi thế lớn với tư cách là hạt giống khi bốc thăm chọn đối thủ đứng thứ 17 đến 24 cho 2 trận play-off.
Nhưng trước khi không để những kết quả đã qua đẩy Milan vào bi kịch, họ phải kiểm soát được số phận của mình trong một mùa bóng đã mở ra đầy trắc trở, với những lần gây thất vọng ở Serie A (hoà Torino và Lazio, thua Parma mới lên hạng) và Champions League. Paulo Fonseca, được cứu thoát nhờ trận thắng Inter, đang làm tốt công việc của mình. Milan đã leo lên thứ 3 ở Serie A, là đội bóng ghi nhiều bàn thắng nhất (14 bàn sau 6 trận), có một Christian Pulisic đang chơi tuyệt vời (5 bàn trên các mặt trận) và đang thực hiện một lối chơi tấn công gây chú ý ở Serie A. Có không ít những dấu hiệu tích cực từ một đội ngũ bị chỉ trích ban đầu đã biết đứng dậy. Nhưng cũng có rất nhiều vấn đề cần Fonseca xử lí, khi Milan vẫn rất thiếu cân bằng và tỏ ra dễ tổn thương khi bị đối phương tấn công.
Trong 2 trận Champions League, Milan bị sút 40 lần (Liverpool 24 lần, Leverkusen 16 lần). Trong 6 trận Serie A, họ bị 58 cú sút, với trung bình 9,66 cú sút/trận. 8 trận từ đầu, Milan thủng lưới 11 bàn, một con số không thích thú gì với một đội bóng được đánh giá cao như Milan. Nếu Fonseca đã tìm thấy một sơ đồ ưa thích, với bộ tứ Leao-Abraham-Morata-Pulisic xuất phát cùng lúc, ông phải tìm ra một cơ chế để đảm bảo cho việc che chắn tốt hơn cho hàng thủ, trong một đội hình siêu tấn công mà hai hậu vệ biên thường xuyên dâng lên, chỉ còn hai trung vệ đích thực và một tiền vệ (Youssouf Fofana) lo bảo vệ cho khung thành của Mike Maignan.
Giờ đây, các milanista chờ đợi một phản ứng tích cực của Milan sau thất bại. Họ đã đánh bại Inter 3 ngày sau khi thua Liverpool và sau đó thắng tiếp Lecce. Họ được kì vọng ít nhất sẽ có 1 điểm trên sân Fiorentina đêm Chủ nhật này, với lợi thế được nghỉ nhiều hơn 1 ngày so với đội bóng của Raffaele Palladino, đội phải đá ở Conference League đêm thứ Năm. Đương nhiên, một chiến thắng là điều được mong mỏi để họ tiếp tục duy trì áp lực ở những vị trí đầu bảng, trong một mùa bóng khởi đầu khá kì lạ của Serie A, với mỗi vòng trong 6 vòng đã qua có một đội dẫn đầu, và đội đứng đầu Napoli chỉ hơn đội thứ 10 Como, đội họ sẽ gặp đêm nay, có 5 điểm.
Để không ở chân tường Champions League, Milan phải chơi tốt hơn từ tuần này.